Vai trò Phương_trình_Drake

Ý nghĩa

  • Phương trình Drake có ý nghĩa nhất định trong việc ước tính xác suất các hành tinh có thể có trí tuệ. Chẳng hạn, theo chính tác giả Drake, thì Thiên Hà của chúng ta có khoảng 1.000 đến 1.000.000 hành tinh loại này.
  • Kể từ khi được công bố đến nay, sau 50 năm, phương trình này vẫn có tầm quan trọng hàng đầu tuy không phải là duy nhất để tìm hiểu số lượng kỳ vọng hành tinh có trí tuệ. Phương trình Drake được coi là một trong những "đốt xương sống" của Sinh học vũ trụ.
  • Phương trình Drake là một tuyên bố kích thích trí tò mò trí tuệ về vũ trụ xung quanh chúng ta, giúp chúng ta hiểu rằng sự sống trong đó có loài người chúng ta là sản phẩm của quá trình tiến hóa tự nhiên, chỉ là một phần của vũ trụ bao la.
Hình 2: Dàn kính thiên văn vô tuyến Allan (Allan Telescope Array) được Đại học California ở Berkeley xây dựng ngoài San Francisco. Giai đoạn đầu hoàn thành năm 2007, khi hoàn thành sẽ có 350 ăng-ten.

Hạn chế

Tuy có tính hữu dụng cao, nhưng nhận định về phương trình Drake vẫn có nhiều ý kiến mang tính chỉ trích.[8], [9]

  • Phương trình mới chỉ tính đến hành tinh "có trí tuệ là truyền thông vô tuyến". Nghĩa là có loài "người" ngoài hành tinh nào khác chưa có sóng vô tuyến, hoặc ở trình độ cao hơn hẳn chúng ta nhiều bậc mà liên lạc bằng cách khác hẳn (sóng phi vô tuyến ngoài dải tần 0,5 đến 11,2 GHz) thì không thể tính hay phát hiện được. Điều này, chính tác giả cũng đã nói trước.[6]
  • Bốn thông số cuối ở phương trình: fℓ, fi, fc và L rất khó xác định và thậm chí nếu chỉ ước tính cũng có giá trị rất khác nhau. Bởi thế nó có tính chất ít nhiều như nghịch lý Fermi (Fermi paradox).
  • Do đó, phương trình không hoàn toàn là một "phương trình toán học" (mathematics equations) theo đúng nghĩa là cho ra một kết quả như một hằng số, mà nó còn đòi hỏi nhiều cơ sở khoa học và bằng chứng khác nữa, nên nó chỉ đưa đến kết quả phỏng đoán.
  • Ngoài ra, khoảng hơn 50 năm phát triển và thực hiện công cuộc tìm kiếm, mà SETI vẫn chưa tìm thấy bất cứ điều gì, mặc dù ở SETI kính viễn vọng vô tuyến, kỹ thuật thu phát và phương thức tính toán đã được cải thiện rất nhiều kể từ năm 1961 (hình 2).
  • Để bổ sung kết quả hạn chế này, nhiều nhà khoa học đã đề xuất các phương thức khác, chẳng hạn như nhà nữ thiên văn học Sara Seager đã đề xuất một phương trình được sửa đổi tập trung vào việc tìm kiếm các hành tinh có khí sinh học có thể tích tụ trong bầu khí quyển một hành tinh đến mức có thể được phát hiện bằng kính thiên văn vũ trụ từ xa.[10]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Phương_trình_Drake http://www.area52online.com/sections/simulations/s... http://www.astronomycast.com/solar-system/episode-... http://www.cosmosmagazine.com/features/online/3384... http://www.dbskeptic.com/2009/04/19/the-drake-equa... http://www.skypub.com/news/special/9812seti_aliens... http://space.com/scienceastronomy/astronomy/jupite... http://wired.com/wired/archive/12.12/life.html http://www.astrobio.net/alien-life/the-drake-equat... http://www.astrobio.net/news/article517.html http://www.arxiv.org/abs/astro-ph/0205014